Chuyện vui về Điều tra dân số của Collin Carbno – Canada

Cộc! Cộc!

Có ai ở đây không? (không mở cửa)

“Nhân viên điều tra dân số.”

“Đi đi – Tôi không muốn sử dụng khả năng suy nghĩ của tôi.”

“Không, bạn không hiểu là tôi chỉ muốn điều tra bạn thôi.”

“Một mẫu thống kê là một không có giá trị – đi đi.”

“Bạn không phải là người duy nhất.”

“Do vậy, anh đang làm phiền cả một nhóm người đấy, đi đi.”

“Hãy xem bạn là người duy nhất và tôi không muốn bỏ sót bạn trong cuộc điều tra.”

“Làm thế nào để anh biết tôi là duy nhất khi anh chưa điều tra tôi?”

“Ồ, tôi không biết bạn là duy nhất, nhưng bạn có thể.”

“Có nghĩa là anh nghĩ rằng tôi là một kẻ lập dị.”

“Không, có lẽ giống như một người đứng ngoài nhóm người.”

“Bây giờ bạn đang gọi tôi là người đứng ngoài và là người nói dối, đi đi.”

“Không, ý tôi là bạn không phải là dân thường.”

“Tôi hy vọng như vậy, tôi là Sally.”

“Xem kìa Sally, chúng ta đang cố gắng để có được số liệu dân số, có bao nhiêu người sống ở đây?”

“Ôi trời, làm sao tôi biết được, tôi nghĩ rằng có khoảng 15 nghìn người sống ở Smugville.”

“Không, tôi hỏi ở trong nhà này!”

“Ồ, đó là câu hỏi có mang tính chất khác.”

“Vậy thì, có bao nhiêu người?”

“Đôi khi có 1, đôi khi 2, đôi khi 4, bây giờ thì – đi đi.”

“Không, tôi cần một con số chính xác.”

“Được, 1,34 thì thế nào”

“Làm sao bạn đưa ra con số đó?”

“Thỉnh thoảnh tôi sống ở đây trong tuần, chị của tôi đến thăm tôi vào cuối tuần, và cứ hai tuần mẹ tôi đến thăm tôi một lần, hai con mèo của tôi thỉnh thoảng ở đây, và tôi….. và đó không phải là việc của anh”.

“Cảm ơn Sally, một ngày tuyệt vời.”(nhân viên điều tra dân số ghi – “Không có người sống ở đây – Nhà bỏ không”)

NTH

Nguồn: http://my.ilstu.edu/~gcramsey/KnockKnocks&Limericks.html