Diêm vương với số liệu thống kê
(Chuyện vui về sử dụng quyền số)
Diêm vương:
– Này tiến sỹ Thống kê! Anh được nuôi ăn học đến nơi đến chốn, thế mà cớ sao toàn đưa ra con số “không chuẩn xác”. Cụ thể gần đây nhất, anh công bố con số tử vong ở các bệnh viện trong cả nước là 10%. Thế nhưng, mới hôm qua đây thôi, ở bệnh viện A thành phố Hồ Chí Minh có 10 người nhập viện, ta bắt đi 8. Như vậy tỷ lệ người về làm thần dân của ta đã 80%, chưa kể các bệnh viện khác, có ngày nào ta không bắt người. Với lỗi này của nhà ngươi ta quyết định đầy ngươi xuống hỏa ngục.
Anh tiến sỹ Thống kê:
– Thưa Diêm vương tôn kính! Với quyền lực của Diêm vương con đâu dám chống. Nhưng trước khi bị đày xuống hỏa ngục, xin cho phép con được giải bày đôi điều!
Diêm vương:
– Thôi được cho nhà ngươi nói.
Anh tiến sỹ Thống kê:
– Thưa Diêm vương tôn kính! Nếu Diêm vương chộp một con số để rồi lấy cớ trị tội con, thật là oan quá! Con xin chứng minh cho Diêm vương thấy: Ở Bệnh viện A thành phố Hồ Chí Minh
– Ngày thứ nhất, như số liệu Diêm vương đã nêu
+ Người nhập viện: 10 người
+ Diêm vương bắt đi: 8 người
+ Tỷ lệ về âm phủ là: 8/10=80%
– Ngày thứ hai:
+ Người nhập viện: 20 người. Ngày hôm đó, chắc Diêm vương hơi say xỉn cho nên bắt đi có 7 người. Tỷ lệ người về âm phủ với Diêm vương chỉ chiếm 7/20=35%
– Ngày thứ ba:
+ Người nhập viện: 30 người. Chắc hôm đấy Diêm vương bị xỉn thật. Cho nên quên không bắt ai. Tỷ lệ người về âm phủ bằng không.
– Tổng cộng ba ngày
+ Người nhập viện: 60 người
+ Diêm vương bắt đi: 15 người
+ Tỷ lệ về âm phủ là: 15/60=25%
Thưa Diêm vương, đấng tối cao, con mới chỉ dùng số liệu trong ba ngày ở một bệnh viện, đã chứng minh cho Diêm vương thấy, sự khác biệt với số liệu Người đã nêu.
Diêm vương:
À! À! Ra thế! À hừm, à hừm! Nhưng mà ta nghe nói nhà ngươi dùng cách điều tra chọn mẫu, chọn mã cái gì đó để công bố con số 10%, tỷ lệ người về âm phủ làm thần dân của ta. Ta vẫn cứ băn khoăn và nghi ngờ. Ngươi hãy nói cho ta hay!
Anh tiến sỹ Thống kê:
– Lạy Diêm vương. Điều tra chọn mẫu là chọn một số điểm của một thời gian nhất định nào đó, sau đó tính toán phân tổ, phân tích và suy rộng cho cả nước.
Diêm vương:
– Cớ sao nhà người không điều tra toàn bộ mà cứ chọn mẫu, chọn mã làm gì để cho ta nghi ngờ!
Anh tiến sĩ Thống kê:
– Con kính lạy Diêm vương, điều tra toàn bộ tốn kém lắm, còn điều tra chọn mẫu ít tốn kém hơn nhưng kết quả cũng chính xác, có sai lệch cũng chỉ chút đỉnh. Nếu Diêm vương không tin hãy chi tiền cho con điều tra toàn bộ để minh chứng!
Diêm vương:
– Thôi, thôi! Chà, nhà ngươi nói năng lưu loát, làm ăn có bài bản thật. Và hóa ra lâu nay nhiều người chưa hiểu cách làm của nhà ngươi đã vội trách cứ.
Kể ra cũng oan cho nhà ngươi thật. Nhân đây ta khá khen cho nhà ngươi. Với cách làm việc bài bản, khoa học, nhà ngươi đã cố gắng làm được nhiều việc đấy, tổ chức rệu rã, sau một hồi tách tách, nhập nhập mà nhà ngươi đã cố gắng làm được nhiều việc. Ta quyết định thưởng cho nhà ngươi một thùng bia 333.
Anh tiến sỹ Thống kê:
– Đa tạ Diêm vương! Con không dám nhận phần thưởng cao quý đó! Bởi vì, con xài thứ đó sợ nó nghiền. Và một khi đã nghiền thì gay lắm ạ! Thú thật với Diêm vương với mức lương hành chính như con chả có khoản thu nhập nào khác, con lấy đâu ra tiền để mua và xài thứ sang đó. Chi bằng Diêm vương thưởng cho con một ly rượu làng Vân, con mừng lắm rồi.
Diêm vương:
– Ôi gì chứ, thứ đó dễ ẹc. Thôi cho nhà ngươi về và nhớ gửi cho ta bản giải thích cách điều tra chọn mẫu để ta xem nghe!
Anh tiến sỹ Thống kê:
– Van lạy Diêm vương! Đội ơn Diêm vương đã tha tội cho con
Vũ Liêm (TCTK)