“Nền kinh tế xanh” của Mỹ lớn cỡ nào?

Một cách để đánh giá sự quan tâm của một quốc gia đối với môi trường có thể là đo xem nền kinh tế của quốc gia đó được dành bao nhiêu phần trăm cho việc bảo vệ, phục hồi và bảo tồn môi trường tự nhiên. Mặc dù Hoa Kỳ đã có những nỗ lực trước đây trong việc theo dõi “việc làm xanh” và “hàng hóa và dịch vụ xanh”, nhưng chính phủ Mỹ hiện không tính đến lĩnh vực này.

Kelly Wentland, trợ lý giáo sư kế toán tại Trường Kinh doanh Đại học George Mason, đang giúp lấp đầy khoảng trống dữ liệu này. Cô là học giả duy nhất làm việc với Cục Phân tích Kinh tế (BEA) của Bộ Thương mại Hoa Kỳ để phát triển tài khoản thí điểm theo dõi lĩnh vực môi trường, hàng hóa và dịch vụ (EGSS) của nền kinh tế Hoa Kỳ. (Liên hợp quốc định nghĩa ESGG là “…bao gồm các hoạt động kinh tế dẫn đến các sản phẩm bảo vệ môi trường và quản lý tài nguyên.”)

Wentland và nhóm BEA đã tạo ra một tài khoản EGSS thử nghiệm, cùng với các kết quả sơ bộ làm cơ sở cho một bài báo, được trình bày tại hội nghị NBER-CRIW vào tháng 3 năm 2023.

Wentland giải thích: “Những gì chúng tôi đang làm là phát triển một tài khoản quốc gia dựa trên nguồn cung của nền kinh tế của chúng tôi”.

90 quốc gia đã giới thiệu các tài khoản kinh tế – môi trường của riêng họ dựa trên các khung của Ủy ban Thống kê Liên hợp quốc. Thách thức đối với Wentland và nhóm BEA là thiết kế tài khoản thử nghiệm của họ sao cho nó có thể so sánh được với tài khoản của các quốc gia khác đồng thời phù hợp với các phương pháp đã được thiết lập từ chính phủ liên bang Hoa Kỳ. Điều này liên quan đến việc thực hiện một số lượng lớn các so sánh chặt chẽ giữa các tiêu chuẩn phân loại ngành và sản phẩm của Châu Âu và Châu Mỹ để xác định các điểm dữ liệu được chia sẻ phù hợp với hướng dẫn của Liên hợp quốc.

Sau khi lựa chọn cẩn thận các hoạt động kinh tế có liên quan trong các năm 2015 và 2019, nhóm đã sử dụng các bảng cung cấp của BEA – tổng hợp cực kỳ chi tiết về đầu vào và đầu ra kinh tế cho hơn 5.300 danh mục sản phẩm – để xây dựng các ước tính của họ.

Họ phát hiện ra rằng EGSS chiếm 620,6 tỷ đô la vào năm 2015 và 724,5 tỷ đô la vào năm 2019. Bốn danh mục hàng đầu chiếm khoảng 70% trong tổng số. Đó là: quản lý chất thải (hạng mục hàng đầu, chiếm 1/4 toàn ngành), quản lý nước, quản lý nước thải và bảo vệ đa dạng sinh học và cảnh quan. Điều này gần như khớp với các nghiên cứu tương đương ở EU, nơi cũng coi quản lý chất thải là hạng mục kinh tế- môi trường lớn nhất, với 26%–27% tổng số.

Wentland và các cộng tác viên của cô ấy cũng chia hoạt động EGSS thành đầu ra của khu vực tư nhân và khu vực công. Trong năm 2015, phần đóng góp của chính phủ vào sản lượng môi trường là 28,3% và đóng góp của khu vực tư nhân là 71,7%. Đến năm 2019, cán cân đã thay đổi một chút, với 27,2% là do chi tiêu của chính phủ và 72,8% là do thương mại.

Wentland nhấn mạnh rằng tài khoản vẫn đang trong quá trình hoàn thiện. “Điều rất quan trọng cần chỉ ra rằng đó không phải là tài khoản quốc gia chính thức của BEA. Đây hoàn toàn là một nỗ lực thử nghiệm để xem chúng tôi có thể tiến xa đến đâu với dữ liệu mà Hoa Kỳ đã có”. Một phần mục đích của thí điểm là xác định các lỗ hổng trong dữ liệu hiện tại có sẵn như là con đường trong tương lai để cải thiện các ước tính. Nghiên cứu và phát triển môi trường (R&D) là một lĩnh vực có tiềm năng quan trọng mà dữ liệu không thể truy cập được.

Wentland nói: “Rất nhiều công ty đang đưa ra các báo cáo về tính bền vững, nhưng khi tính đến tỷ lệ phần trăm chiếm hoạt động của họ, thì nó rất thấp. Cô ấy lưu ý rằng các đề xuất của SEC về báo cáo môi trường bắt buộc – có thể được thu nhỏ lại trong bối cảnh các công ty phản đối mạnh mẽ – có thể giúp lấp đầy khoảng trống này. Giải pháp thay thế có khả năng thêm câu hỏi vào các cuộc khảo sát dài khác mà BEA thu thập từ các công ty này”

Cho đến nay, phản hồi đối với công việc của Wentland từ các nhà kinh tế trực thuộc chính phủ là tích cực rõ rệt. Wentland báo cáo: “Bài phê bình chính liên quan đến các hướng dẫn quốc tế về phân loại sản phẩm, chứ không phải phương pháp luận của chúng tôi”.

Như Wentland nhìn thấy, việc tính toán số đô la đi vào “nền kinh tế xanh” sẽ cho phép tranh luận chính sách chi tiết, tập trung vào tác động về các vấn đề khí hậu.

Nguyễn Quý (dịch)

Nguồn: https://phys.org/news/2023-05-large-green-economy.html