Tên tôi là “con mất dạy”
Tại một cuộc tập huấn nghiệp vụ điều tra thống kê chăn nuôi, Thống là công chức của Cục Thống kê Bắc Ninh được cử làm giảng viên. Không biết có gặp được điều gì vui không mà hôm nay hướng dẫn nghiệp vụ thống kê chăn nuôi vào “form” thế. Lưu loát, rành mạch, tay chân, đầu, mồm, mắt,… tạo nên 1 ngôn ngữ hình thể dễ hiểu thế… và không quên lời khai mạc của Cục trưởng, mỗi một tình huống thống kê người giảng
phải là người đưa ra ngay 1 ví dụ thực tiễn sinh động.
Đến mục căn dặn hướng dẫn Điều tra viên phải biết tên gọi của những gia súc, gia cầm lúc chưa trưởng thành kẻo thống kê nhầm: Con của lợn với lợn đẻ ra là con “lợn sữa”; Con của con ngựa và lừa là “con la”; Con của bò với bò là “con bê”; Con của trâu với trâu là “con nghé”; Con của ngỗng với vịt là “con ngan”; Con của con lừa với con la là “con lừa la” … Giọng Thống dần dần giảm xuống (hình như hết ví dụ trong đầu rồi)…
Một điều tra viên đứng dậy hỏi:
Con của con ngan với con vịt là con gì ạ?
Thống vò đầu, nghĩ mãi chưa có câu trả lời … May quá, có một Điều tra viên quê ở Quảng Ninh nói leo: “Con của ngan với vịt là con Cà soáy”. Điều tra viên này giỏi, lại hỏi tiếp: “Con của con lừa với con lừa là con gì?” Thống đỏ mặt, cất cao giọng: Còn con của lừa với con lừa là “Con mất dạy”.
Cả lớp đứng dậy vỗ tay cùng đồng thanh: Thống kê, thống kê, thống kê./.
Vũ Liêm